[Fanfic NTH] Ở Thế Giới Khác / Chương 19: Đợi nhau
[Fanfic NTH] Ở Thế Giới Khác
  • Đêm đó, Ngu Thư Hân nghĩ rất nhiều về chuyện của gia đình Âu Dương Tín Hàn. Ý định của cô rất rõ ràng, là muốn tiếp cận được gia đình họ Âu bằng mọi giá. Tất nhiên mục đích của cô rất đơn giản, là dựa vào tiếng tăm của gia đình họ để tạo bàn đạp cho tương lai của mình. Nhưng có qua thì phải có lại, cô đảm bảo, nếu cô được nhận làm con gái nuôi của nhà họ Âu, cô chắc chắn sẽ làm mọi cách cho gia tộc phất hơn bây giờ gấp bội.
  • Nội việc cô là người đến từ mười năm sau thôi cũng đủ để cô giúp ông Âu có được nhiều thị trường, nhà đất mang lại giá trị cao. Nhà họ Âu kinh doanh rất nhiều mặt hàng, từ nhà hàng, khách sạn cho đến vô số bất động sản có giá trị thị thành khác. Giờ đây, gia đình họ còn định lấn sân sang thời trang lẫn giới showbiz để kiếm được nhiều tiền hơn. Có thể nói, ông Âu có con mắt đi trước thời đại. Chỉ trong ba năm đổ lại nữa thôi, thời trang và thiết kế đồ họa sẽ một bước phất lên, trở thành những ngành “hot” nhất nhì đất nước. Những người chấp nhận rủi ro đầu tư vào mảng này, trong vài năm nữa chắc chắn sẽ trở thành tỷ phú. Vốn dĩ nhà họ Âu đã giàu rồi, sau này sẽ còn giàu hơn nữa.
  • Đúng là người có tiền, chỉ có tiền đẻ ra tiền chứ không có trường hợp ngược lại.
  • Thư Hân
    Thư Hân
    Mệt quá đi mất.
  • Ngu Thư Hân tựa lưng vào ghế, đầu óc bắt đầu chìm vào khoảng lặng, bản vẽ đã vẽ được nửa chừng rồi, chỉ còn thêm chút nữa là sẽ hoàn thiện.
  • ột đêm vắng lặng lại bao phủ khắp trời, nữ họa sĩ để bản thân chìm trong nghệ thuật, để cho sự sáng tạo được bay lên xa.
  • Cùng lúc đó, ở bên này, Mạc Nhiên cũng đang cặm cụi tập vẽ tranh, tạo ra rất nhiều tác phẩm tuyệt đẹp.
  • ***
  • Sáng hôm sau, Ngu Thư Hân tới trường, cô vừa tới cổng đã thấy Mạc Nhiên đang đứng ở ngoài, có vẻ là đã đợi khá lâu. Vừa thấy cô, hai mắt Mạc Nhiên cong lên, thành một hình trăng khuyết rất đáng yêu. Cô chạy lại, vui vẻ chào Ngu Thư Hân.
  • Thư Hân
    Thư Hân
    Cậu đứng ở đây đợi tớ hả?
  • Ngu Thư Hân cười hỏi, cảm thấy cô bạn này rất đáng yêu. Tựa như một đứa trẻ vậy, chỉ cần có người đối xử tốt với cô ấy, cô ấy sẽ hết lòng hết dạ đối xử lại.
  • Mạc Nhiên
    Mạc Nhiên
    Không lâu lắm, vốn dĩ tớ không có nhiều bạn bè… Nên là, rất muốn thử cảm giác được đi cùng bạn bè.
  • Đó giờ Mạc Nhiên luôn bị ức hiếp, nên cô không biết phải đối xử bạn bè thế nào mới tốt. Cô chỉ biết, người đã đối xử tốt với mình, thì cô nên đối xử lại sao cho phải phép, để không làm mất tình bạn này.
  • Cô rất quý mến người bạn này, nên càng mong cả hai người có thể thân thiết hơn.
  • Giữa người với người, có vui vẻ được với nhau không phải dựa vào thái độ. Dù cho khởi đầu của hai người không tốt đẹp, nhưng kết thúc làm bạn bè làm Ngu Thư Hân cảm thấy rất vui.
  • Vạn sự khởi đầu nan, tình bạn tốt đẹp, suy cho cùng là từ những điều nhỏ nhặt mà ra.
  • Cô và Mạc Nhiên hẹn nhau ăn sáng, cả hai cùng chọn bánh mì cùng cà phê, món ăn phổ biến đối với sinh viên mỹ thuật nhất. Cả hai là những sinh viên khá nổi bật nên thầy cô trong trường rất yêu thích hai người, còn muốn tranh giành nhau để được đứng lớp của hai sinh viên này. Người ta luôn bị thu hút bởi những gì tài giỏi, đây là điều không thể phủ nhận.
  • Nhờ vào thành tích tốt nên cả hai đều giữ học bổng của mình rất tốt. Nhà trường còn muốn gửi cả hai qua nước ngoài, học chương trình giao lưu sinh viên với bên kia. Điều đặc biệt là cả hai chỉ mới là sinh viên năm nhất nhưng đã nhận được đặc cách lớn lao như vậy, quả thực khiến vài sinh viên trong trường ghen tỵ.
  • Ngu Thư Hân lẫn Mạc Nhiên rất vui sướng bởi điều này, giống như hai học sinh tiểu học hạ bệ được kẻ làm mình ghét bấy lâu nay, cả hai đều cực kỳ hưởng thụ cảm giác này.
  • Học xong một môn, cả người Ngu Thư tràn ngập mệt mỏi, ngay cả lưng cũng nhức nhối không sao tả xiết. Cô thở dài, biết rằng học vẽ phải ngồi rất lâu, nhưng cô lại không hay vận động, nên sau khi ngồi liền tù tì mấy tháng như vậy, lưng của cô bắt đầu trở chứng, có dấu hiệu đau nhức cực kỳ. Mạc Nhiên thấy bạn mình bị đau vậy, lúc giờ cơm trưa đã chủ động giúp cô xếp hàng để lấy phần cơm. Đi đi lại lại như vậy hai lượt, cũng đủ phần cho cả hai ăn. Mạc Nhiên vừa ngồi xuống, đã thấy trên bàn mình có hai lon nước ép mát lạnh, giống như mới được mua xong.
  • Mạc Nhiên
    Mạc Nhiên
    Cam lạnh? Cậu biết tớ thích uống cam sao?
  • Thư Hân
    Thư Hân
    Bình thường có để ý, cậu hay uống nước cam trong lúc vẽ.
  • Ngu Thư Hân cười, hai mắt cong cong trông cực kỳ đáng yêu.
  • Khóe môi Mạc Nhiên nhàn nhạt cong lên, vui vẻ uống hết nước cam. Nhà ăn nhộn nhịp tiếng người qua kẻ lại, có hai cô gái đang ngồi cặm cụi ăn hết đồ ăn của mình, lâu lâu lại nói vụn vặn đôi ba chuyện gì đó, cảm giác cực kỳ yên bình.
14
Chương 19: Đợi nhau